Nhu cầu mua hàng Việt của người nông dân rất cao.
Theo chuyên gia kinh tế Nguyễn Duy Thuận, cố vấn bán hàng cho
chương trình “hàng Việt về nông thôn”, người tiêu dùng cũng phải được
nhìn nhận dưới nhiều góc nhìn và với mỗi góc nhìn sẽ luôn có những kết
luận khác biệt rất lớn, ngay cả với cùng một cá nhân cụ thể.
Ví dụ như một phụ nữ 35 tuổi, chỉ là 1 cá thể, nhưng nếu nhìn dưới
góc độ thị trường thì có thể chia ra làm nhiều nhu cầu tiêu dùng khác
nhau.
Cụ thể là với tư cách là người tiêu dùng mỹ phẩm, phụ nữ trung niên
đó sẽ có các quan tâm đến mỹ phẩm phục hồi làn da, chống lão hóa… và
một lần mua hàng có thể từ hàng trăm ngàn đến vài triệu đồng, mỗi mức
khuyến mãi có thể lên đến vài trăm ngàn cho mỗi lần mua sắm
Nếu xét họ dưới góc độ là bà nội trợ chính của gia đình (đối với
người có gia đình) thì, người này sẽ quan tâm đến giá cả của đường
muối, mì ăn liền, dầu ăn, nước tương, nước mắm… mỗi lần mua hàng sẽ có
thể từ vài ngàn đồng đến vài trăm ngàn đồng và mức khuyến mãi có thể
chỉ là vài cọng rau thơm.
Cũng là cá thể này nhưng nếu họ là trưởng phòng của một công ty lớn,
mỗi lần mua dịch vụ hoặc hàng hóa của có thể lên đến vài tỷ đồng và mức
chiết khấu có thể cũng tương đương như vậy…
Ví dụ trên cho thấy, tuy chỉ là một cá thể nhưng khi có những nhu
cầu tiêu dùng khác nhau thì sẽ nảy sinh các mối quan tâm rất khác nhau.
Có thể buổi sáng họ hài lòng vì mua hai bìa đậu phụ rán mà được khuyến
mãi thêm rau thơm.
Buổi trưa chính người này cũng có thể hài lòng với mức độ tương
đương vì trả ba triệu mua mỹ phẩm được tặng một món quà hai trăm ngàn
nhưng buổi chiều họ lại cảm thấy bình thường khi được chiết khấu vài
trăm triệu cho một hợp đồng.
Ví dụ này cũng chứng minh một điều là khi nói về người tiêu dùng
(nội địa) thì không bao giờ nên nói đến các cá thể sinh học mà chỉ nên
nói đến các tập hợp những người có khả năng thanh toán cho một nhu cầu
cụ thể.
Khi đó nói đến người tiêu dùng nội địa chính là nói đến hàng ngàn
nhóm người theo hàng ngàn tiêu chí tiêu dùng khác nhau. “Như vậy, vấn
đề trong việc “dành lại người tiêu dùng nội địa” chính là việc thuyết
phục được từng nhóm người trong từng hoàn cảnh cụ thể” - ông Thuấn nói.
Chúng ta hãy thử hình dung về người phụ nữ nói trên, vào buổi trưa
khi ở trong một khu mua sắm sang trọng mát lạnh và đang thử một loại
nước hoa mới thì một bà bán đậu phụ rán gánh sọt vào và ra sức quát to
mời mua 2 bìa đậu được tặng vài cọng rau thơm thì sẽ như thế nào?
Và nếu người bán không bán được thì có thể kết luận là người tiêu
dùng nội địa không thích hàng nội mà chỉ thích đậu phụ ngoại có mùi
nước hoa?
Hay ngược lại, vào buổi sáng sớm, vừa đi tập thể dục sáng về tranh
thủ ghé ngang chợ vỉa hè mua vài bìa đậu phụ và cố xin thêm mấy ngọn
rau thơm xanh nõn thì một cô gái bán nước hoa xịt xịt vào cổ tay và nhỏ
nhẹ báo giá hai triệu một chai thì sẽ như thế nào?
Và nếu người bán không bán được thì có thể kết luận là người tiêu
dùng nội địa chưa đủ trình độ tiêu dùng nước hoa cao cấp mà chỉ thích
nước hoa có mùi rau diếp cá?
Ví dụ vui này hơi cường điệu quá nhưng trên thực tế, chúng ta luôn
nghe thấy các kết luận kiểu như vậy của các nhân viên bán hàng hoặc các
nhân viên điều tra thị trường trong các cuộc họp giải thích cho cấp
trên lý do không bán được hàng.
Nói tóm lại, người tiêu dùng nội địa là một khái niệm chung để chỉ
những người tiêu dùng đang sinh sống, mua hàng và sử dụng hàng trong
lãnh thổ Việt Nam. Nhưng khi xem xét, các chuyên gia cho rằng cần
nghiên cứu về nhu cầu thị trường với những phân tích chi tiết về những
nhu cầu và mối quan tâm khác nhau trong từng hoàn cảnh cụ thể.
Đây cũng chính là bài toán cần giải cho khả năng đáp ứng nhu cầu của thị trường nội địa đối với các doanh nghiệp trong nước.